Nhận xét truyện Hào Môn Nịch Sủng: Manh Thê Quá đáng yêu

Tổng chủ tịch tập đoàn hưng vượng thay đó chính là anh tuy nhiên anh chỉ đơn giản là nhỏ nuôi của da tộc Tiêu Thị,cũng đó chính là đế vương trên thương trường, dã tâm tưng bừng, lại làm gia đình bạn không khỏi sinh lòng kính phục, đa phần đô thị A chưa chúng ta lưỡng lự không nhà bạn chưa hiểu.

Ra mắt truyện Hào môn nịch sủng

Tác giả: Miêu Mao Nho
Thể loại: ngôn tình trọng sinh

Trích đoạn truyện Hào môn sủng nịnh

Mạt Lị chưa bao giờ nghĩ tới bạn dạng thân sẽ chiếu xuyên thấu qua…… Ừ, cũng có thể có lẽ là cô vẫn trùng sinh.

Lần này…… Cô vừa tốt nghiệp ĐH lại một lần nữa trở về lúc new vừa ban đầu cao trung, đây là xuyên không kể cả trùng sinh?

Cô mở mắt ra, đang là ngăn bệnh xa hoa trắng tinh.

tốt, cô chẳng hề đã nằm mơ, một giấc mộng vẫn chưa làm tiếp cha ngày, tuy rằng cô xảy ra tai nạn hạ tầng giao thông, tuy vậy không đâm chất xám hỏng đến ngu ngốc, cho dù cô vì sao một lần tai nạn giao thông là hình như đâm mang đến cô chiếu thẳng qua thời chưa.

ba ngày qua cô thế bình tâm hỏi thăm không ít chuyện từ Bác Sỹ, ví dụ như cô còn tên là Mạt Lị, chỉ cần có bổ sung thêm một cái họ, cô tên là Tiêu Mạt Lị, thân thể của cô ấy sẽ là cô, lại càng thêm trẻ tuổi, năm nay cô sắp đến mười tám tuổi, đúng là mang lại tuổi học cao trung……

>> Đọc thêm truyện ngôn tình sủng

Lý Phi là bác sĩ chủ yếu chữa bệnh mang lại cô, ông ta nói bố mẹ cô vì tai nạn hạ tầng giao thông chết thật, hiện thời ngôi nhà họ Tiêu chỉ với lại một thành viên gia đình chỉ một là cô…… Chưa, cô hẳn là còn chỉ một người trong gia đình chú khác bọn họ, nhưng lại cha ngày tới nay, không bao gồm một người bất kỳ tới thăm cô, bao bao gồm gia đình bạn từng là bạn bè của gia chủ thân thể này.

Lý Phi thật cảnh giác hỏi: “Tiêu tiểu thư còn nhớ chuyện gì không?”

Cô mờ mịt lắc đầu.

Ông ta thở lâu năm, nghĩ thầm cô gái nhỏ bước đầu là xảy ra tai nạn giao thông, sau lại cùng lúc mất đi bố mẹ nhưng mà thống khổ, đại não không Chịu nỗi chấn thương nhẹ vật lý mà lại bị chất kích thích, cô tình nguyện chọn lọc mất trí nhớ cũng không muốn nhớ lại.

Thực ra cô chủ yếu chưa có công dụng gồm ký kết ức của “Tiêu Mạt Lị”, chỉ cần cô diễn xuất có lợi không bị lột trần thôi.

bác sĩ dặn dò cô nghỉ ngơi thật có lợi, với theo ánh mắt thương hại đi ra quanh đó.

Mạt Lị chưa có cảm nghĩ gì, vốn dĩ cô chính là cô nhi từ nhỏ dại phệ lên ở cô nhi viện, thật dành hết thời gian xác định vào bạn dạng thân tự cụ tốt nghiệp đại học, sắm các bước không tệ, kết quả sống lại một lần nữa, cô vẫn không có bố mẹ, Nhiều hơn còn buộc phải học lại cao trung một lần nữa……

bởi vì cái gì cô cũng chưa tất cả cảm hứng đau lòng mang bố mẹ, tha thứ cho cô đang là chưa bao giờ chạm chán qua bọn họ, phần lớn cảm xúc cụm đặc biệt là cô sở hữu khối cơ thể này để sống sót mà lại cảm thấy thật xin lỗi.

nhiều cô trừ quăng quật thân phận, khuân mặt và tên rất nhiều giống nhau, có lẽ đây là chính mình trong trái đất song song, nghĩ bởi thế cô trong lòng liền thoải mái không ít.

Ngay khi cô cố kỉnh yên ủi chính mình, cửa ngõ ngăn bệnh lại cho thấy, nhà bạn tiến vào bây chừ chính là người đại trượng phu lạnh như băng.

Anh dạng hình thoạt nhìn hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, một thân tây trang màu đen càng làm anh ưu nhã thành thục, tràn trề hương vị cấm dục, đôi mắt thâm thúy cũng như hàn đàm, ánh nhìn chưa bao gồm nữa phần chao đảo phập phồng, khuân mặt khác nhau tinh vi, ngũ quan tinh xảo hoàn mỹ tựa như được thượng đế điêu khắc ra, hơi thở thờ ơ cao ngạo tùy thời lộ ra hàn ý trong góc nhìn sâu thẳm, người thân đàn ông này bao gồm gương mặt làm con người điên loạn, cũng làm con người hy vọng chú ý rồi lại chưa dám chú ý, một thân khí thay chú ý thôi đã thấy sợ hãi.

>> Xem thêm Truyện ngôn tình tổng tài

Một thành viên chàng nguy hiểm.

Mạt Lị ngây ngốc nhìn anh một đường đi tới trước giường, đầu bao gồm chút mơ đại dương.

“Tiêu Mạt Lị” Anh Hotline tên cô, thanh âm trầm thấp chưa mang theo nửa phần cảm giác.

“Hả”

Cô nhìn anh, trong mắt phần lớn xa lạ.

bác sĩ nói cô mất trí nhớ, thiết yếu Chịu đựng kích thích.

Cũng thật phiền phức.

Anh nhíu mày, lừ đừ nói: “Tôi là đường Nhiễm Mặc, là…… Chú cháu.”

Nói cho hai chữ chung cuộc, trong câu nói của anh lộ ra một chút ý tư không tình nguyện.

“Chú?” Cô nghiêng đầu chưa thừa nhận kêu một câu.

Khuôn mặt bé đẹp đẹp thoạt nhìn độc đáo dễ thương.

trên chúng ta Tiêu Mạt Lị trước kia đang chưa lộ ra biểu tình này, một teen girls kiêu ngạo ương ngạnh, như thế nào sẽ bao gồm góc nhìn sạch sẽ như gắng chứ?

mặt đường Nhiễm Mặc thấy cô lại phiền muộn, anh nhàn nhạt nhìn cô liếc mắt một cái, thanh âm hừ nhẹ phát ra ý vày chưa rõ nói: “Đây sẽ là lần đầu tiên cháu gọi bên tôi là chú.”

Cô chưa hiểu hỏi: “Vì sao trước kia con cháu chưa có tên thường gọi là chú?”

“Bởi bởi vì con cháu căm ghét tôi.”

“Chú là thành viên gia đình tốt, cháu mới chưa ghét bỏ chú.”

Trong đời sống lần đầu tiên được treo card bài xích người thân tốt.

Anh Bỗng chốc ngơ ngẩn, trung khu tình gồm chút vi diệu: “Cháu nói chúng tôi là chúng ta tốt?”

“Chẳng lẽ chú chẳng phải tới đón cháu về căn nhà sao?” Cô ngọt ngào cười cợt, trong mắt cũng như có ánh bên trời tỏa nắng đậy lánh: “Chú là người đầu tiền tới bệnh viện thăm cháu, vì thế chú là người trong gia đình có lợi.”

“…… A” Môi mỏng của anh ý nhẹ giương lên, cô ngây thơ Bởi vậy trù trừ anh bắt buộc vui vẻ hay vẫn là châm chọc.

bên trên con đường từ nước Mỹ trở về anh ngồi máy bay mười mấy giờ, luôn nghĩ tới cô bởi vì mất đi ba mẹ cơ mà biến thành điên loạn, cũng nghĩ tới cô trước sau cũng như một khinh ghét anh đã không ý muốn cùng anh tất cả tiếp xúc, duy chỉ chưa nghĩ tới trường hợp chúng ta gặp nhau vẫn yên tâm cũng như vắt.

Cô cười, ôn hòa, nhẹ giọng trò chuyện, tò mò chú ý anh, cô từ một đại tiểu thư chua ngoa biến thành Tiểu Bạch thỏ.

Tiêu Mạt Lị thay đổi, anh có thêm loại trực giác mãnh liệt, cô so sở hữu trước kia đang càng khó đối phó

Chúc Cả nhà đọc truyện vui vẻ!

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *